Di chuyển ngoài trời
Đi lại nơi đường phố đông với nhiều người qua lại, những vỉa hè gồ ghề, những con đường lát đá với chiều cao không đều nhau, những đường đi nhấp nhô đòi hỏi một sự tập chung cao hơn. Những người đã bị cắt cụt do tai nạn khi đang đi trên đương phố, hay đang đi trên ô tô hay đi trên xe gắn máy có thể cảm thấy lo lắng khi băng qua đường phố.
Trước khi băng qua đường phố, đòi hỏi phải có sự suy tính trước, sự di chuyển và tốc độ. Những người lái xe có thể không biết rằng người cụt chân cần nhiều thời gian hơn, ngay cả nếu người cụt chân còn trẻ và còn linh hoạt. Người bệnh cũng được khuyên rằng khi ra ngoài nên mang theo cây gậy/baton để những người xung quanh biết ý thức được người đang băng qua đường là một người khuyết tật.
Người cụt chi sống trong những vùng đồi núi, đi xuống đường dốc thì khó khăn và dễ làm nản trí. Vì vậy bệnh nhân phải thực hiện điều này thường xuyên bằng cách đi ngang và thường xuyên thay đổi hướng đi.
Những lá cây ướt, bề mặt đầy bùn, gió mạnh, tất cả những điều này rất nguy hiểm và người bệnh phải thường xuyên ý thức về những nguy cơ cao này. Hãy sử dụng những đôi giày thích hợp có thể trợ giúp cho sự thăng bằng.
Thang cuốn là một vấn đề khó khăn ở hầu hết những người cụt chân. Họ phải được khuyên khi bước lên hay ra ngoài thang cuốn bằng chân mạnh và phải có một tay tự do để nắm thành cầu thang. Bước ra khỏi thang cuốn thì khó khăn bởi vì quán tính có khuynh hướng đẩy thân người về phía trước khá nhanh đối với hai chân. Người giúp đỡ nên ở phía trước sửa soạn chỗ trống phía trước để người cụt chân có thể bước lên hay ra ngoài một cách an toàn.